Đừng sợ thất bại — thứ đáng sợ thật sự là không dám lớn lên.
Khi bạn đổ lỗi, bạn đang trao cả cuộc đời mình cho người khác.
Một chàng trai trẻ bước vào căn phòng đầy gương.
Anh soi mình — và cau mày: “Tại sao gương này bẩn thế?”
Anh lấy tay lau, nhưng càng lau, bụi lại càng lan ra.
Bực bội, anh rời đi, chửi rủa căn phòng dơ bẩn.
Vài ngày sau, người bạn của anh bước vào cùng căn phòng đó.
Cô không nhìn vào gương đầu tiên, mà cúi xuống… lau bàn tay mình.
Rồi cô mỉm cười, vì hóa ra — bụi không ở trên gương, mà ở trên chính tay mình.
💭 Bạn nghĩ sao về câu chuyện này?
Bao nhiêu lần trong đời ta cũng giống chàng trai kia —
Đổ lỗi cho “gương” vì không dám nhìn thấy bụi trong lòng mình?
Ta trách người khác làm ta tổn thương, nhưng quên rằng ta chưa từng chịu rửa sạch tổn thương bên trong.
Đôi khi, điều cần lau không phải là thế giới,
mà là chính bàn tay, trái tim, và suy nghĩ của ta.
Bài học:
Khi ta thôi đổ lỗi, ta lấy lại sức mạnh.
Khi ta dám nhìn thẳng, ta bắt đầu làm chủ.
Bản lĩnh thật sự không phải là không mắc sai lầm — mà là nhìn thẳng vào “bụi” của mình mà không sợ hãi.
Khi bạn đổ lỗi, bạn đang trao cả cuộc đời mình cho người khác.
Trốn tránh – Thói quen giết chết tiềm năng ...
Cơn nghiện than vãn – Cái bẫy ngọt ngào của đám đông...
Trốn tránh – Thói quen giết chết tiềm năng ...